Vô tình chữa khỏi bệnh cho từ bài
thuốc trong quyển sách cũ nát của ông nội để lại, nhiều người tìm đến nhờ chị
Dung chỉ cho bài thuốc. Một số người uống khỏi bệnh, tiếng lành cứ thế đồn xa,
vậy là từ một nông dân, một bà mẹ trong lúc nguy nan làm liều cứu con như chị
Dung được thiên hạ phong là "thầy thuốc", là "lương y" cao tay một cách bất đắc
dĩ…
Nhiều người bệnh rỉ tai rằng tại huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình
Định có "bà thầy" cao tay, chuyên trị các chứng thận hư, nhiều người nhờ bài
thuốc bí truyền của "bà thầy" này mà thoát khỏi cảnh chạy thận, lướt qua lưỡi
hái tử thần. Từ TP Hồ Chí Minh, lần theo lời đồn, sau chặng đường hơn 800km với
bao thăm hỏi, kiếm tìm khó nhọc vậy mà khi gặp mặt, thật sốc khi nghe người phụ
nữ luống tuổi được thiên hạ phong là "thầy" thổ lộ: "Tôi không phải là thầy bà,
lương y… gì cả. Tôi tình cờ biết được bài thuốc, ai đau ai bệnh cần dùng thì tôi
chỉ lại mà thôi".
Nhà của "bà thầy" được nhiều người bệnh gần xa tin có biệt
tài chuyên trị các chứng thận hư nằm dưới chân núi Lý Thạch, thuộc địa phận thôn
Hội Khánh, xã Mỹ Hòa, cách trung tâm TP Quy Nhơn khoảng 40km. Sau vài câu thăm
hỏi, người phụ nữ dáng thấp đậm, nói giọng miền Trung đặc sệt, ôm bụng cười khi
nghe các vị khách phương xa kính cẩn gọi mình là "thầy". Chị giới thiệu mình tên
Đoàn Thị Dung, và chân tình thổ lộ: "Tôi như nhiều phụ nữ ở vùng này, hết lo
việc đồng áng thì lo chăm sóc nhà cửa, cơm nước cho chồng con. Đến bây giờ, tôi
vẫn là nông dân chính gốc".
Trước khi quyết định đến tìm "bà thầy" dưới chân núi Lý
Thạch, chúng tôi tham khảo thông tin từ một số đồng nghiệp đã và đang "nằm vùng"
tại Bình Định, qua đó nhận được nhiều thông tin lý thú. Một trong những người đó
là chị Thu Hiền, phóng viên của một tờ báo có trụ sở tại Hà Nội, hiện thường trú
tại TP Hồ Chí Minh.
Chị Hiền cho biết chị có người quen bị chứng thận hư nên
khi biết tin về "bà thầy núi Lý Thạch", chị bán tín bán nghi, khăn gói đến tìm
hiểu thực hư: "Qua hỏi thăm tôi được biết "bà thầy" kia chưa một lần trải qua
trường lớp đông y, gia đình không có nghề truyền thống bốc thuốc chữa bệnh nên
không có chuyện sở hữu bài thuốc gia truyền" - chị Hiền nhớ lại: "Một số người
khác thì tận tình chỉ tôi tìm đến thôn Phước Thọ (xã Mỹ Hòa) tìm gặp cụ Nguyễn
Thị Giàu, 71 tuổi, từng bị ung thư thận, bác sĩ chẩn đoán thời gian sống chỉ
tính bằng ngày nhưng nhờ uống bài thuốc bí truyền của "bà thầy núi Lý Thạch" mà
thoát khỏi bạo bệnh.
Tôi tìm đến nhà cụ Giàu với suy nghĩ điều ấy chẳng thể nào
có thật. Nhưng thật bất ngờ, cụ Giàu và con gái cụ là chị Kim Anh cho biết với
triệu chứng bí tiểu, người phù nề…, qua xét nghiệm, chẩn đoán, bác sĩ khẳng định
cụ bị ung thư di căn khó có thể qua khỏi".
Chị Thu Hiền bộc bạch chị nhớ mãi gương mặt rạng rỡ của cụ
Giàu lúc kể lại chuyện "thoát án tử". Cụ Giàu kể rằng đang lúc đau đớn và cùng
đường thì gia đình biết được chị Dung ở dưới chân núi Lý Thạch có bài thuốc chữa
bệnh thận hiệu nghiệm, con gái chị ấy cũng từng đứng bên vực thẳm của tính mạng
nhờ bài thuốc mà tai qua nạn khỏi, nên tìm đến cầu may. "Ai ngờ… phước chủ may
thầy, dùng được 3 thang thuốc thì thông tiểu, chỗ phù trướng trên cơ thể xẹp dần
và khoảng 1 tuần sau thì cụ đi lại được và mạnh khỏe" - chị Hiền kể chuyện.
 |
Chị Đoàn Thị Dung với một cây thuốc nam
trong bài thuốc chữa bệnh thận. |
Trở lại chuyện giáp mặt "bà thầy" núi Lý Thạch. Chúng tôi
hỏi thăm câu chuyện "lướt qua lưỡi hái của tử thần" của cụ Giàu, chị Dung bộc
bạch: "Lúc chị Kim Anh đưa cụ Giàu đến, tôi nhìn cụ đau đớn rên rỉ mà thương.
Nhưng do tôi không phải là thầy thuốc nên khi chị ấy ngỏ lời cầu cứu, tôi rất
lúng túng. Tôi chỉ tâm sự với chị ấy rằng đúng là tôi biết được bài thuốc chữa
bệnh thận, trong lúc cùng đường tôi dùng bài thuốc ấy chữa bệnh cho con và cháu
may mắn thoát nạn. Nay nếu áp dụng cho cụ Giàu, tôi không chắc lắm, sợ có chuyện
bất trắc xảy ra thì khó tránh khỏi điều tiếng và pháp luật".
Để việc được khách quan, chúng tôi liên lạc với chị Kim
Anh, con gái cụ Giàu, chị cho biết: "Khi nghe chị Dung nói vậy, tôi bảo cùng
đường rồi, còn nước còn tát và nằn nì nhờ chị giúp đỡ. Ngay trong đêm, chị bặm
mình lên núi hái thuốc về sắc cho mẹ tôi uống. Ơn trời là sau đó cụ qua cơn nguy
kịch, sống hơn 7 năm kể từ ngày bị bác sĩ chê và mất cách đây 4 năm do bị suy
tim đột ngột".
Cần nói rõ, cùng tham gia chuyến đi thực địa tìm hiểu về
"bà thầy núi Lý Thạch" với chúng tôi hôm ấy có lương y Đinh Công Bảy, Tổng thư
ký Hội Dược liệu TP Hồ Chí Minh. Lương y Bảy là võ sư, thầy thuốc và là nhà báo.
Ông cũng thường xuyên được nhiều tờ báo, đài truyền hình mời tham dự các chương
trình liên quan đến lĩnh vực y tế, phổ cập kiến thức sử dụng cây thuốc cho người
xem cũng như thẳng thắn phản bác, vạch trần chân tướng không ít kẻ mạo danh thầy
thuốc đông y để trục lợi người bệnh.
 |
Lương y Đinh Công Bảy cùng chị Dung trong
chuyến lên núi nhận dạng các cây thuốc trong bài thuốc chữa bệnh
thận. |
Là người tận tâm giúp đỡ bệnh nhân nghèo trong việc khám
chữa bệnh tư vấn miễn phí cho họ, lại rất tâm huyết với nền y học cổ truyền của
nước nhà… nên khi được chúng tôi chia sẻ chuyện "nữ lương y núi Lý Thạch" và có
nhã ý mời đi cùng để "thẩm tra", lương y Bảy vui vẻ nhận lời. Có ông làm cố vấn
chuyên môn, chúng tôi rất vững tin, không lo mình sẽ có những nhận định, luận
kết phiến diện, áp đặt hay cả tin về những điều mà người phụ nữ được thiên hạ
phong là "thầy" nói.
Tại cuộc gặp gỡ, một đồng nghiệp chúng tôi hỏi thăm về
nguồn gốc bài thuốc trị bệnh thận, chị Dung nhớ lại: "Hơn 10 năm trước, con gái
đầu của tôi là cháu Trần Thị Thanh Tuyền khi đó được 4 tuổi bỗng dưng mắc phải
chứng bệnh lạ, toàn thân sưng phù, đau nhức không thể đi lại được, chỉ nằm một
chỗ dù rằng trước đó cháu rất hiếu động. Áp dụng đủ bài thuốc mà nhiều người
mách bảo nhưng bệnh tình của cháu ngày càng nặng hơn. Sợ quá vợ chồng tôi vay
mượn đưa cháu đến bệnh viện để được chữa trị. Tại đây bác sĩ bảo cháu bị suy
thận giai đoạn cuối, không thể làm được gì hơn".
"Bà thầy" núi Lý Thạch kể lại chuyện xưa trong xúc động
với nước mắt lã chã trên khuôn mặt sạm đen nắng gió. "Chỉ sau vài ngày bị bác sĩ
trả về, con bé yếu ớt, hơi thở nặng nhọc, những cơn đau khiến cháu rên rỉ liên
hồi" - chị Dung tiếp tục mạch chuyện: "Tối hôm ấy cháu yếu lắm rồi, đoán rằng có
lẽ cháu sẽ mất trong nay mai nên vợ chồng tôi chuẩn bị đồ đạc lo hậu sự cho
cháu. Dưới ánh đèn dầu leo lét, tôi lần vào nhà kho, lục tìm trong lẫm lúa lấy
những vật dụng cần thiết và vô tình phát hiện 1 cuốn sách cũ, bị mối mọt gặm
nham nhở. Trên bìa cuốn sách ghi dòng chữ úa màu "Chữa bệnh khi xa thầy thuốc".
Lật giở ra xem, thấy 1 trang sách ghi bài thuốc
chữa bệnh thận với 2 chú dẫn thận chứa sỏi, thận ứ nước…, căn cứ vào tình trạng
của con, tôi đoán cháu bị thận ứ nước nên làm theo lời chỉ dẫn của sách, hái 4
loại cây cỏ sẵn có ở địa phương… sắc cho cháu uống. Sau 6 tháng dùng thuốc, vợ
chồng tôi đưa cháu vào Quy Nhơn để khám lại thì bác sỹ chẩn đoán tình trạng sức
khỏe của cháu tốt, không có gì đáng lo ngại. Nghe bác sĩ nói vậy, vợ chồng tôi
mừng đến rơi nước mắt".
Chị Dung đoán định cuốn sách kia có thể là do ông nội chị
là cụ Trần Liệu để lại, bởi trước đây cụ là thầy thuốc. Và khi thông tin cháu
Tuyền trở về từ cõi chết lan tỏa, nhiều người làng râm ran, truyền tụng… Và cũng
từ đây, nhiều người tìm đến nhờ chị chỉ cho bài thuốc. Một số người uống khỏi
bệnh, tiếng lành cứ thế đồn xa, vậy là từ một nông dân, một bà mẹ trong lúc nguy
nan làm liều cứu con như chị Dung được thiên hạ phong là "thầy thuốc", là "lương
y" cao tay một cách bất đắc dĩ…
Để rộng đường dư luận và có thông tin chính xác về tác
dụng chữa bệnh của bốn loại cây thuốc mà chị Dung dùng để chữa bệnh cho con và
nhiều người, chúng tôi hỏi tên gọi của 4 loại cây thuốc ấy, lòng thầm nghĩ "bà
thầy" bất đắc dĩ sẽ khước từ bởi thuốc "bí truyền" ít khi ai muốn sẻ chia. Nhưng
thật bất ngờ, chị cẩn trọng ghi rõ tên 4 cây thuốc gồm cây nổ, cây quýt gai, cây
muối, cây mực và nhiệt tình đưa lương y Đinh Công Bảy lên núi Lý Thạch để nhận
diện những cây thuốc này.
Sau chuyến vượt núi, lương y Đinh Công Bảy nhận định, các
mẫu cây thuốc nam mà chị Dung dùng để chữa bệnh đúng với tên gọi và phân tích:
"Trong đông y, 4 loại cây thuốc nam kể trên được dùng chữa một số bệnh về thận
có hiệu quả, điều hòa khí huyết. 4 cây thuốc trên hợp thành bài thuốc là kinh
nghiệm chữa trị của từng lương y, có thể cụ Trần Liệu là người sinh trưởng ở
vùng, có nhiều kinh nghiệm trong việc phối thuốc và ghi chép để con cháu, người
thân trong gia đình khi hữu sự sử dụng. Tuy nhiên, không phải hễ cứ phối 4 loại
kể trên với nhau là có thể sử dụng hiệu quả. Nếu áp dụng bừa bãi, không theo
liều lượng, không được tư vấn kỹ thì sẽ rất nguy hại".
Cũng theo lương y Đinh Công Bảy, ưu điểm của bài thuốc cây
cỏ là dễ kiếm tìm, rẻ tiền, ít gây dị ứng… Và trong bối cảnh ngành Y tế quá tải,
viện phí leo thang chóng mặt… thì nhiều bài thuốc nam thực sự hữu ích, là cứu
tinh của không ít người nghèo. Khi được lương y Đinh Công Bảy khơi mở, "bà thầy"
bất đắc dĩ tâm sự những năm qua, chị có ước vọng mong các lương y, thầy thuốc có
tâm huyết thẩm định giá trị, tính năng chữa bệnh của bài thuốc để chị mạnh dạn
sẻ chia, giúp đỡ người bệnh có nhu cầu. Chị cũng trải lòng rằng sẵn sàng truyền
lại bài thuốc cho người có tâm huyết với bệnh nhân, những mong được góp chút sức
cho đời. Lương y Đinh Công Bảy chia sẻ: "Nếu chúng ta cứ khư khư quan điểm cho
rằng những người không có bằng cấp là lang băm, thì đó quả điều không thích đáng
với nền y học cổ truyền nước nhà. Chúng ta không bao giờ dung túng cho những kẻ
có tâm ý xấu, trục lợi người bệnh, và cũng luôn sẵn sàng ủng hộ những ai có tâm
huyết phục vụ nhân sinh".
Lương y Đinh Công Bảy trải lòng và nhắc lại trường hợp ông
Võ Hoàng Yên ở Bình Phước, người chưa từng trải qua bất kỳ trường lớp nào, không
có bằng chứng nhận lương y nhưng có khả năng chữa trị một số chứng bệnh câm
điếc, bại liệt, thoái hóa cột sống…
Trước nhiều dư luận gọi ông Yên là "thần y", kẻ bảo "lang
băm", UBND tỉnh Bình Phước cho phép ông Yên được tác nghiệp dưới sự giám sát của
Hội Đông y tỉnh Bình Phước. Sau khi xem ông Yên tác nghiệp, Liên hiệp các Hội
Khoa học Kỹ thuật tỉnh Bình Phước đã có văn bản gửi UBND tỉnh Bình Phước đề nghị
cho ông Yên được chữa bệnh lâu dài ở tỉnh, đồng thời vận động ông Yên làm thành
viên Hội Đông y để có tư cách pháp nhân đăng ký đề tài khoa học cấp tỉnh.
Vì quyền lợi của người bệnh, tỉnh Bình Phước đã có cuộc
cách mạng trong đánh giá và nhìn nhận. Mong rằng với sự việc trở thành "thầy"
bất đắc dĩ, chị Đoàn Thị Dung cũng sẽ đạt được tâm nguyện, sẽ nhận được sự quan
tâm, hỗ trợ của các cơ quan chức năng tỉnh Bình Định, để bài thuốc chữa bệnh
thận của chị được đánh giá một cách khoa học, công tâm. Được như thế, thật
"phước" cho người bệnh biết bao!
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét